phục vụ. Hắn lo cho Hồng còn hơn người chồng lo cho cô vợ mới cưới. Hắn nói thiếu điều cái miệng không kịp kéo da non. – Hồng cần bất cứ cái gì, cứ nói anh một tiếng, đừng có ngại. Hồng khiêm tốn trả lời hắn: – Được như vầy là em sung sướng lắm rồi, chẳng cần gì nữa đâu. Anh Ri đừng có lo. – Nhưng mà anh thấy em mới qua có vẻ hơi xanh. Có lẽ bên trại không đủ dinh dưỡng – Tại anh tưởng vậy chứ em đầy đủ lắm. – Anh thấy em hơi ốm. – Tại em cao nên thấy vậy chớ hổng có ốm đâu. – Em muốn ăn gì, cứ